Mặc dù thấy chán nản cực độ nhưng hắn không quên thông báo tin tức di chuyển của U.N.I.X cho mọi người ở đây. Mặc dù nơi này có rất nhiều lính quân đội, nhưng chỉ là lính, không có ai nhận được thông báo từ U.N.I.X cả.
Làm xong việc này, hắn lại chuẩn bị lên đường, tiếp tục đi tìm Ngân Tuyết cùng ba mẹ.
Mập mạp cũng không đi với hắn, đơn giản vì hắn sẽ đến Slim cùng mọi người.
Lúc này Lý Dương cũng được mập mạp tiết lộ quá khứ cho mình, thì ra, hắn từng là chuyên viên năng lượng cấp cao của quân đội Bờ Tây, tuy nhiên sau khi hắc ám hàng lâm, hắn cũng mất liên lạc với tổ chức, rồi lưu lạc khắp nơi trong 8 năm dài với gã bạn từ bé Matic.
Không còn lý do để ở đây, Lý Dương lại tiếp tục hành trình của mình.
Trong đầu hắn lúc này gần như chỉ có 4 gương mặt mà hắn sẽ mãi không muốn quên.
Ba mẹ, Ngân Tuyết cùng cô nàng Tiểu Diễm.
...
Trái Đất ngày càng tối đen, những người sống sót ở khắp nơi trên thế giới sắp tuyệt vọng hết rồi, khi nào ánh mặt trời sẽ xuất hiện để cứu vớt linh hồn của họ?
Những trái tim nhỏ bé sắp ngừng đập, linh hồn của mọi người đang dần trở nên giá lạnh, họ cần hơn hết một tia sáng ấm áp của mặt trời, để có thể sửi ấm mình trong hi vọng.
Chờ đợi, và rồi có lẽ họ sẽ không bao giờ thấy được thứ mà họ hằng mong...
...
Ngày 20-8-2086, Lý Dương đang lái xe trên con đường cao tốc vô tận dưới màn đêm đen kịt, chiếc Humvee to lớn nhờ Nora mà phóng như bay trong đêm đen.
Những dãy năng lượng hắt ra từ những dây động cơ làm nó trở nên sáng lạ thường trong đêm.
Đang lái xe, Lý Dương chợt rùng mình, ngay lập tức căng mắt ra quan sát chung quanh, hắn cảnh giác cho xe chạy thật chậm.
Lúc này hắn cũng cần phát tiết một chút, hắn có Nora, hắn không sợ bất cứ thứ gì.
"Grao"
Đột nhiên một âm thanh gào rống vang lên từ xa, xé tan sự tĩnh lặng trong đêm tối, khiến cho bầu không khí nháy mắt lạnh lẽo thêm mấy phần.
"Hừ"
Lý Dương đem Thần cung giơ lên, rồi kéo tên năng lượng ra, chạy như điên về phía phát ra tiếng gầm.
Vừa chạy lại, không ngoài dự liệu của hắn, một con quái vật sói đang đứng gầm gừ trước đầu một chiếc xe nhỏ, chuẩn bị vung tay lên tát xuống.
"Chết đi."
Lý Dương không do dự kéo tên ra, mũi tên vẽ một đường ánh sáng bay tới đầu của con quái vật.
Mũi tên bay như chớp, nháy mắt đã ghim sát vào đầu con quái vật.
Nhưng dị biến đột nhiên nảy sinh.
"Hả?"
Con quái vật đột nhiên giận dữ kêu lên, đưa cánh tay lông lá bóp chặt lấy mũi tên rồi ném nó sang một bên, tức thì mặt đất bị thiêu sáng.
"Ngươi là ai?"
Con quái vật nghi hoặc cất tiếng, làm Lý Dương không khỏi nhướng mày ngạc nhiên.
Nó hoàn toàn khác với những con quái vật mà hắn từng hạ, cơ bản không phải việc có nói chuyện hay không, mà là sức mạnh của nó.
Phải biết rằng Nora là dạng năng lượng vũ trụ cực mạnh, con quái vật có thể đem một mũi tên được làm từ Nora dễ dàng cầm vào tay như vậy thì thật là kinh khủng.
Lý Dương đem Thần giáp triệu ra ngoài, hắn ngạc nhiên xong rồi, bây giờ phải giết nó.
"Ta hỏi mi là ai"
Con quái vật phẫn nộ gầm lên, rồi nhảy mạnh từ mặt đất bay lên trời, một trảo khủng bố mang theo vị hắc ám cuồng cuộn đập mạnh xuống.
"Nó mạnh hơn sinh vật rất nhiều"
Lý nháy mắt biết được mình đang chạm trán với một con quái vật mạnh mẽ, nên cũng không dám tỏ ra khinh suất.
Nhìn một trảo đập xuống ngay trước mắt, hắn vội vàng giơ Thần khiên ra chống đỡ.
"Bành"
Một tiếng trầm muộn vang lên, con quái vật văng ra xa cả thước, nó rớt uỳnh xuống đất làm mặt đất nhẹ run lên.
"Khốn nạn."
Nó vội bò dậy, cặp mắt đỏ sẫm lạnh lùng nhìn chằm chằm Lý Dương, rồi bỗng biến mất.
"Hô"
Lý Dương chưa vội thả lỏng cơ thể, hắn hít vào một hơi khí lạnh rồi giải phóng Nora ra ngoài, cảm thấy vị hắc ám vẫn còn đang hiện diện nơi này, hắn càng khẳng định con quái vật vẫn chưa rời khỏi.
"Chết đi."
Bỗng từ phía sau hiện ra một dãy răng nanh trắng toác, là con quái vật.
Là nó đang há hàm răng khát máu muốn cắn Lý Dương.
Vội vàng lách mình sang một bên, Lý Dương thu tay về rồi mạnh mẽ xuất ra nện mạnh vào đầu của nó sau đó lăn một vòng trên không, đã xuất hiện cách đó mấy m.
"Không tin là mi sống được lần này."
Vươn tên tầm gần thế này, Lý Dương không tin nó có thể sống sót.
Quả nhiên con quái vật đã lộ ra chút bối rối, một tên đầu tiên từ xa nó có thể đỡ, nhưng ở tầm gần thế này, với uy lực từ thứ năng lượng kia, nó không có nhiều tự tin mình sẽ an toàn hay không.
"Nhân loại đáng chết."
Nhưng nó có thể tàng hình, ngay lập tức con quái vật tiếp tục biến mất trong màn đêm.
"Chạy lên trời."
Lý Dương lạnh lùng giễu cợt, sau đó hướng Thần cung sang phải một góc 90 độ, kéo tên ra, rồi bắn mạnh...